5 năm tiểu học, 4 năm trung học và rồi 3 năm cấp 3 đã qua ... Nhưng nhớ lại thì dường như nó mới là ngày hôm qua, ngày hôm qua vẫn còn đi mu...
5 năm tiểu học, 4 năm trung học và rồi 3 năm cấp 3 đã qua ...
Nhưng nhớ lại thì dường như nó mới là ngày hôm qua, ngày hôm qua vẫn còn đi muộn, vẫn còn nằm gục ngủ gật giữa lớp, vẫn đi lột,... Vẫn còn cầu trời khấn phật không bị gọi lên bảng kiểm tra miệng... Dường như nó mới xảy ra mà thôi.
Ôi thời học trò sao mà vui tươi đến thế, hồn nhiên đến thế, anh em bạn bè tuy lúc nào cũng đánh chửi nhau như chó với mèo nhưng khi cần giúp việc gì là không thiếu, luôn có mặt đầy đủ.
Thực sự giống!
Một tiếng trống tròn trĩnh, đôi khi lại ẩn mình dưới những nhạc cụ khác, đôi khi lại toát lên vẻ mạnh mẽ hùng dũng của một tập thể đoàn kết ...
51 con người, tuy khác nhau về tên họ v...v.... bla blo nhưng đều chung một mái nhà đoàn kết mà chúng ta thường gọi thân thương với cái tên "A5" và thêm "Champion"...
Tuy lớp không gọi là có thành tích nổi bật trong học tập nhưng chúng ta là một tập thể đoàn kết và có những con người nổi bật riêng, chúng ta tạo nên điều khác biệt với toàn trường. Những con người, những thành viên bộ dạng rất đỗi bình thường, ví dụ như Ngữ 3 nhìn vào như dân tri thức nhưng đâu ai biết anh ấy là 1 Ráp Pờ hàng đầu Việt Nam :3 ,nhìn vào Tuệ đâu ai nghĩ là một thằng bạn tình cảm, nhìn vào Thành đâu có ai biết là một người giàu cảm xúc nội tâm (không phải nội công) ...
Trải qua bao thăng trầm, cánh cổng đại học đã đến "quá" gần rồi, chúng ta chỉ cần bước qua thôi là được, thật vui mừng khi lớp có nhiều bạn đỗ ...
Đấy, cười đi, cười A5 ham chơi đi. Chúng tôi vẫn đỗ ĐH, vẫn có con đường riêng cho tương lai của mình đấy, để rồi sau này khi trưởng thành đươc tự hào nói lên rằng mình là học sinh THPT Quốc Oai - A5 K49.
P/s: Tôi Y Ê U nhà tôi lắm
:)
Không có nhận xét nào
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.