3 năm. Nó dài nhưng cũng ngắn quá phải không cô. Chập chững bước vào lớp 10 lạ bạn bè, thầy cô nhưng thoáng chốc đã xa nha...
3 năm. Nó dài nhưng cũng ngắn quá phải không cô. Chập chững bước vào lớp 10 lạ bạn bè, thầy cô nhưng thoáng chốc đã xa nhau như thế này rồi. Mỗi người một hướng đi, một con đường riêng cho mình tuy vui vì làm được điều mình mơ ước là cánh cổng đại học nhưng cũng thoáng chút buồn mang tên kỉ niệm cô ạ! Em vui vì được cô chủ nhiệm, cô chưa từng nặng lời với bất kì ai trong lớp cả vậy mà lớp đã trả lại cô điều gì chứ... Ai cũng biết câu trả lời cả rồi. Niềm vui nhiều nhưng làm cô buồn cũng không hề ít. Lên tuổi 18 mới biết lời cô nói trước kia mang ý nghĩa như thế nào? Sẽ nhiều người trong lớp giờ là lúc tiếc vì không nghe lời cô lúc đó đấy! Em không phải là cá nhân nổi bật trong lớp chỉ giỏi đi học muộn thôi! Nên không được nói chuyện với cô nhiều. Em cũng không biết nên viết điều gì cả chỉ biết xin lỗi cô vì tất cả những gì không phải em đã làm và chúc cô đạt được nhiều thành công trong cuộc sống và luôn là một giáo viên giỏi. Một giáo viên mà bất kì học sinh nào như chúng em đều phải tự hào nhé cô!! :)
À mà cô chủ nhiệm A3 - K52 phải không ạ! Em vui hộ chúng nó. Cô giúp đỡ 2 anh em sinh đôi giúp em nhé cô. Em cảm ơn cô nhiều ạ!!!
Cảm ơn cô về mọi thứ.
Em chúc cô luôn thành công!
Không có nhận xét nào
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.